MỒI NGẢI CỨU TRỊ BỆNH THƯỜNG GẶP _Lưu Trường Giang_ Dịch: Nguyễn Quốc Thái Y gia vẫn có câu “Nhất châm, nhì cứu, tam dụng dược”, mà “Nhiệt thì châm, hàn thì cứu” cho thấy giá trị to lớn của Cứu trong phòng và trị bệnh xưa nay. Cứu (đốt cứu = đốt ngải cứu) là đưa sức nóng tác động vào huyệt, là phương pháp trị liệu và ngăn ngừa các chứng bệnh bằng cách dẫn truyền sức nóng vào các huyệt đạo hoặc các vùng nhất định của cơ thể con người. Vật liệu chủ yếu là bột Ngải cứu ép thành điếu (điếu ngải cứu) hay các viên nhỏ hình chóp hoặc trụ (mồi ngải cứu). Cuốn sách bao gồm các nội dung sau: - Chương 1: Đại cương học thuyết kinh lạc (Khái niệm kinh lạc; Tác dụng của châm cứu với trị liệu lâm sàng...). - Chương 2: Đại cương về 12 đường mạch (Qui luật vận hành và thứ tự của thập nhị kinh lạc...). - Chương 3: Đại cương về du huyệt (Khái niệm; Phân loại; Tác dụng; Cách lấy huyệt). - Chương 4: Hiểu biết thông thường về cứu (Dược liệu cần dùng; Tác dụng bổ tả của ngải cứu; Cần chú ý khi cứu...) - Chương 5: Phép cứu thường dùng (Cứu bằng mồi ngải; Ôn châm cứu; Phép cứu mà nguồn nhiệt không phải là ngải diệp....) - Chương 6: Các du huyệt thường dùng ở 14 kinh mạch. Phụ lục: Kỳ huyệt ngoài kinh lạc thường dùng. - Chương 7: Trị liệu các chứng bệnh thông thường (về nội khoa, ngoại khoa, phụ khoa, nhi khoa, ngũ quan) Phụ lục: Bảng kê tên các du huyệt (Xếp thứ tự theo số nét chữ Hán).